拾桑供母 |
Thập Tang Cung Mẫu |
漢蔡順,少孤, 事母至孝。 遭王莽亂, 歲荒不給拾桑, 以異器盛之。 赤眉賊見而問之。 順曰: 「黑者奉母,赤者食。」 賊憫其孝,以白米三鬥, 牛蹄一隻與之。 有詩為頌,詩曰 黑桑奉萱幃, 飢啼淚滿衣; 赤眉知孝意, 牛米贈君歸。 |
Hán Thái Thuận, thiểu cô, sự mẫu chí hiếu. Tao Vương Mãng loạn, tuế hoang bất cấp thập tang, dĩ dị khí thịnh chi. Xích mi tặc kiến nhi vấn chi. Thuận viết: “Hắc giả phụng mẫu, xích giả thực.” Tặc mẫn kì hiếu, dĩ bạch mễ tam đẩu, ngưu đề nhất chỉ dữ chi. Hữu thi vi tụng, thi viết: Hắc tang phụng huyên vi, Cơ đề lệ mãn y; Xích mi tri hiếu ý, Ngưu mễ tặng quân quy. |
DỊCH XUÔI Nhặt Dâu Nuôi Mẹ Thái Thuận người đời Hán mồ côi cha từ nhỏ, thờ mẹ rất có hiếu. Gặp phải thời loạn Vương Mãng, mùa màng thất bát ruộng đất bỏ hoang, cuộc sống đói kém không đủ ăn nên Thuận phải vào rừng hái trái dâu về ăn thay cơm. Trái dâu nào chính ngon Thuận để riêng sang một bên. Tướng giặc Xích Mi thấy vậy bèn hỏi nguyên do. Thuận đáp: “Trái đen dâng mẹ, trái đỏ tôi ăn” Tướng giặc khen Thuận là một đứa con có hiếu, bèn cho lấy ba đấu gạo trắng cùng với một đùi thịt trâu ban tặng. Có thơ ca tụng: thơ rằng: Quả dâu chín đen để biếu mẹ. Bụng đói nước mắt chảy thấm áo, Giặc Xích My biết là người hiếu. Tặng cho thúng gạo mang về. | DỊCH THƠ Thái Thuận Người Thái Thuận ở sau đời Hán, Dạ thờ thân tiết loạn khôn lay, Ðương cơn khói lửa mây bay, Liền năm hoang khiếm, ít ngày đủ no. Nơi rừng rậm kiếm đồ nuôi mẹ, Nhặt quả dâu chia để làm hai, Tặc đồ trông thấy nực cười, Hỏi: "Sao bày đặt đôi nơi cho phiền?" Rằng: "Quả ấy sắc đen thì ngọt, "Dâng mẹ già gọi chút tình con, "Còn là sắc đỏ chẳng ngon, "Cái thân cay đắng dám còn sợ chua?" Giặc nghe nói khen cho hiếu kính, Bước lưu ly mà gánh cương thường, Truyền quân của tiễn sẵn sàng, Vó trâu một chiếc, gạo lương một bàu. Mừng trong dạ, bước mau lẹ gót, Về tới nhà, miếng sốt dâng qua, Cho hay người cũng người ta, Biết đâu đạo tặc chẳng là lương tâm?
|