《詩》云:「邦畿千里, 惟民所止。」
《詩》云:「緡蠻黃鳥, 止於丘隅。」
子曰:「於止, 知其所止, 可以人而不如鳥乎?」
Thi vân: “Bang kì thiên lí, duy dân sở chỉ.”
Thi vân: “Mân man hoàng điểu, chỉ ư khâu ngung.”
Tử viết: “Ư chỉ, tri kì sở chỉ, khả dĩ nhân nhi bất như điểu hồ?”
Kinh Thi1 nói rằng: "Kinh kì [nhà Thương] rộng ngàn dặm, là chỗ dân chúng ở".
Kinh Thi2 nói rằng: "Chim hoàng li hót líu lo, đậu ở một góc gò".
《詩》云:「穆穆文王, 於緝熙敬止!」為人君, 止於仁; 為人臣, 止於敬; 為人子, 止於孝; 為人父, 止於慈; 與國人交, 止於信。
Thi vân: “mục mục Văn Vương, ư tập hi kính chỉ!” vi nhân quân, chỉ ư nhân; vi nhân thần, chỉ ư kính; vi Nhân Tử, chỉ ư hiếu; vi nhân phụ, chỉ ư từ; dữ quốc nhân giao, chỉ ư tín.
Kinh Thi nói: "Vua Văn Vương ân đức sâu xa, ôi Ngài cứ kính cẩn mãi không thôi". Làm vua thì dừng ở đức nhân; làm bề tôi thì dừng ở đức kính, làm con thì dừng ở đức hiếu; làm cha thì dừng ở đức từ; giao thiệp với người trong nước thì dừng ở đức tín.
《詩》云:「瞻彼淇澳, 菉竹猗猗。有斐君子, 如切如磋, 如琢如磨。瑟兮僴兮, 赫兮喧兮。有斐君子, 終不可諠兮!」
「如切如磋」者, 道學也;
「如琢如磨」者, 自修也;
「瑟兮僴兮」者, 恂慄也;
「赫兮喧兮」者, 威儀也;
「有斐君子, 終不可諠兮」者, 道盛德至善, 民之不能忘也。
Thi vân: “chiêm bỉ kì Áo, lục trúc y y. Hữu phỉ quân tử, như thiết như tha, như trác như ma. Sắt hề giản hề, hách hề huyên hề. Hữu phỉ quân tử, chung bất khả huyên hề”
“như thiết như tha” giả, Đạo Học dã;
“như trác như ma” giả, tự tu dã;
“sắt hề giản hề” giả, tuân lật dã;
“hách hề huyên hề” giả, uy nghi dã;
“hữu phỉ quân tử, chung bất khả huyên hề” giả, đạo thịnh đức chí thiện, dân chi bất năng vong dã.
Kinh Thi nói rằng: "Trông kìa trên khúc quanh của sông Kỳ, tre xanh tốt rườm rà, [Nước Vệ] có người quân tử thanh tao, như cắt như giũa thật chăm chỉ, như dùi như mài thật tinh tế. Trang trọng nghiêm túc, xiết bao uy nghi. Vinh diệu rạng rỡ thay! [Nước Vệ], có người quân tử, mọi người mãi mãi không quên".
Câu "như cắt như giũa" là nói việc học của người quân tử.
Câu "như dùi như mài" là nói việc trau dồi phẩm chất.
"Trang trọng nghiêm túc" là nói trong lòng người quân tử cung kính sợ sệt;
"Vinh diệu rạng rỡ" là nói dáng vẻ người quân tử rất mực uy nghiêm,
“Có người quân tử, mọi người mãi mãi không quên" là nói thịnh đức chí thiện, thì dân chúng không bao giờ quên.
(Thi. Vệ phong. Kì úc, chương 1, câu 1-9)
《詩》云:「於戲前王不忘!」君子賢其賢而親其親, 小人樂其樂而利其利, 此以沒世不忘也。
Thi vân: “ư hí tiền vương bất vong!” quân tử hiền kì hiền nhi thân kì thân, tiểu nhân lạc kì lạc nhi lợi kì lợi, thử dĩ một thế bất vong dã.
Kinh Thi nói: "Hỡi ô! Những bậc vua đời trước, người ta không quên". Người quân tử ca ngợi các thánh vương đời trước tôn trọng những người hiền, yêu mến người thân của mình; kẻ tiểu nhân [cũng nhờ công đức che thánh vương đời trước] mà được vui hưởng niềm vui, được thụ hưởng điều lợi, vì thế người ta đời đời không quên.
(Thi. Chu tụng. Liệt Văn, câu 13)